 | [chán chưá»ng] |
 | tÃnh từ & động từ |
| |  | (To be) embittered, (to be) weary; be tired of (person) |
| |  | tâm trạng chán chưá»ng |
| | an embittered heart |
| |  | chán chưá»ng cuá»™c sống cÅ© |
| | to be weary with the life in the old times |
| |  | Quá chiá»u nên đã chán chưá»ng yến anh (truyện Kiá»u) |
| | She cloyed her lover humoring all his whims |